Ngày xửa ngày xưa, trong một vương quốc xa xôi, có một chàng trai tên là Quỳnh. Quỳnh không chỉ nổi tiếng vì tài năng xuất chúng mà còn vì sự dám nghĩ dám làm, luôn châm biếm mọi chuyện một cách đầy thông minh. Trong một buổi triều đình long trọng, khi hoàng đế đang tiệc tùng với các quan, một người mang đến một mâm đào to lớn, trông rất bắt mắt, được gọi là “đào trường thọ”. Những trái đào tròn mẩy, màu hồng phấn, lấp lánh ánh sáng rực rỡ, như những viên ngọc giữa triều đình huy hoàng.
Quỳnh không thể cưỡng lại sức hấp dẫn đó, liền bước tới gần, với vẻ mặt điềm nhiên như không có gì xảy ra. Anh chọn một trái đào lớn, nhấm nháp trong ánh mắt ngỡ ngàng của các vị quan và sự chăm chú của hoàng thượng. Thái độ thản nhiên của anh khiến cho nhiều người không khỏi kinh giữ, và hoàng đế, rồng vàng của đất nước, tức giận quát tháo, căn dặn các quan xem xét tội trạng của Quỳnh.
Các vị quan ngả nghiêng vì lo sợ, băn khoăn liệu có nên xử tội quá nghiêm khắc hay không. Sau khi nghiên cứu theo quy định của triều đình về hành vi “mạn quân”, một quan đại thần đã tâu lên rằng tội của Quỳnh phải bị trảm quyết. Lập tức, sự im lặng bao trùm khán phòng, chỉ nghe thấy tiếng tim đập loạn nhịp của những người chứng kiến.
Quỳnh, không chút sợ hãi, quỳ xuống và cất tiếng nói:
– Bệ hạ, xin hãy cho hạ thần một cơ hội nho nhỏ để được bày tỏ trước khi nhận án phạt!
Hoàng thượng nghe vậy, trong lòng cảm thấy hơi hứng thú, liền phán:
– Ừ, ngươi nói đi, ta muốn biết điều gì còn trong tâm trí ngươi.
Quỳnh ngẩng cao đầu, ánh mắt tràn đầy lửa quyết tâm:
– Muôn tâu bệ hạ, lòng tham sinh khiến hạ thần không thể cưỡng lại được vẻ đẹp của trái “Trường thọ”. Hạ thần đã hy vọng ăn nó vào sẽ kéo dài cuộc đời mình như Bành Tổ, để tận tâm phục vụ nhà vua. Nhưng không ngờ, vừa mới đặt miếng đào vào miệng đã cảm thấy cái chết gần kề! Hạ thần xin đề nghị hãy gọi nó là “đoản thọ” thì hợp lý hơn, để không ai bị lừa bởi vẻ bề ngoài. Hạ thần cũng xin bệ hạ xử tội người dâng món này, để kẻ nịnh bợ không còn chỗ đứng!
Câu nói sắc bén và chân thành của Quỳnh khiến toàn thể mọi người đều phải ngạc nhiên. Vua cũng bật cười, trong lòng hình thành sự cảm mến dành cho chàng trai dũng cảm và thông minh này. Ngài phán rằng:
– Ngươi có lý. Tha tội cho ngươi, và cuộc sống của ngươi còn có thể hữu ích hơn cho đất nước này.
Từ đó, Quỳnh trở thành một người bạn thân thiết của nhà vua, thường xuyên góp mặt trong những cuộc thảo luận quan trọng, nhắc nhở mọi người về việc sử dụng trí tuệ và sự châm biếm để sống vui vẻ hơn và không quên những bài học quý giá về cuộc sống. Câu chuyện của Quỳnh không chỉ là bài học về lòng can đảm mà còn là thông điệp về việc nhìn nhận đúng đắn bản chất sự vật, không bị cuốn theo những chiêu trò bên ngoài.
Nguồn: Truyện cổ tích Tổng hợp.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích dân gian tại website Cổ tích Việt Nam.